ỚN CHƯA Khổ nô, khổ lệ ớn chưa Khổ lôi khổ kéo cho chừa bất trung Bỏ Nguồn bỏ Cội Cha Ông Tưởng đâu với

ỚN CHƯA Khổ nô, khổ lệ ớn chưa Khổ lôi khổ kéo cho chừa bất trung Bỏ Nguồn bỏ Cội Cha Ông Tưởng đâu với
CUỘC ĐỜI XÁC XƠ Nước non lắm cảnh ưu phiền Là do bỏ Cội bỏ Nguồn mà ra Mất Gốc thời quỷ với ma Cướp
VÔ THƯỜNG Vô Thường: Có nghĩa là không thường, không mãi ở yên trong một trạng thái cố định. Luôn luôn thay hình đổi dạng,
NÀNG TIÊN Em đi rừng núi ngủ yên Khói sương dệt mộng vấn vương sông hồ Lời thương chưa ngỏ còn chờ Trăng sao buồn
ĐỈNH CAO ĐẠO ĐỜI Khéo biết phương tiện độ nhân Trao truyền Thiên Ý không mong cũng thành Đối cảnh vô tư an nhàn Thấy,
NGƯỜI TRUYỀN GIÁO Tôi mãi nhớ, về những người truyền giáo Tháng năm dài, luôn cố gắng xông pha Sống vì đời, không nhớ đến