ỚN CHƯA
Khổ nô, khổ lệ ớn chưa
Khổ lôi khổ kéo cho chừa bất trung
Bỏ Nguồn bỏ Cội Cha Ông
Tưởng đâu với được bước thang lên trời
Hay đâu khổ đứng khổ ngồi
Ra thân trâu ngựa cày bừa sớm hôm
Nhà Rồng nhà Phụng nhà Tiên
Không lo quét dọn chạy theo nhà người
Còn mạng là may lắm rồi
Hiếu Trung lạc Cội yêu tà chúng xơi
Ra đi thời dễ biết bao
Nhưng về thời khó non cao trập trùng
Trò hề bỏ Cội bỏ Nguồn
Chạy theo dòng chảy của tuồng khói mây
Vô Thường đâu dễ mà xây
Có, không, không, có, trắng tay vô thường
Ớn chưa lạc Cội bỏ Nguồn
Khổ đeo khổ bám, khổ thường bao vây
Trách ai, ai trách, ai đây
Cuộc đời mất Gốc héo queo lá cành
Sự thường Định Luật ở đời
Còn Nguồn còn Cội tươi cành đơm hoa
Khổ không còn nữa khổ tha
Khổ liền biến mất hóa ra phúc lành
Cho ta bài học ở đời
Vững Nguồn vững Cội biển trời ấm no
***
Văn Hóa Cội Nguồn
———————————————————