NGU SI LẠC LẦM Trần gian là chốn trường thi Là nơi quán trọ đến đi sự thường Là nơi tu luyện linh hồn Chợ

NGU SI LẠC LẦM Trần gian là chốn trường thi Là nơi quán trọ đến đi sự thường Là nơi tu luyện linh hồn Chợ
VẦN THƠ THIÊN Ý Văn, thơ Thiên Ý, của nước nhà Bừng sáng lên rồi, phúc nở hoa Nước non, non nước, nguồn sống mới
SỐNG KHỔ Lẽ sống quên Nguồn, là sống khổ Con chim lìa Tổ, sống chơi vơi Sống đẹp ai mà, quên Cội Gốc Vững Nguồn
KHÔNG CÓ CÁI LỢI NÀO HƠN TRỞ VỀ NGUỒN NHẬN TỔ QUY TÔNG NHẬN BỔN QUY CHÂN – Cha Trời Mẹ Trời là đấng quyền
VIÊN MÃN Thế nào là thấy đủ Khi làm chủ Lương Tâm Cuộc đời mãi long đong Là chạy theo Thấy, Nghe, Hay, Biết Dẫn
LẠC ĐƯỜNG Thế nào là lạc đường Chính là bỏ Cội Thế nào là có tội Xem nhẹ Cội Nguồn Ông Cha Thế nào là