KHỔ LẮM ANH Mất Nguồn mất Cội, khổ lắm anh Nô lệ ngoại bang, mãi chiến tranh Nồi da nấu thịt, bao đau đớn Binh
KHỔ LẮM ANH Mất Nguồn mất Cội, khổ lắm anh Nô lệ ngoại bang, mãi chiến tranh Nồi da nấu thịt, bao đau đớn Binh
GIÓ, MÂY yêu anh vì trở về Nguồn Lạc Hồng tỏa sáng, Tiên Rồng tung bay Mùa xuân trổi dậy khắp nơi Nguồn thương nỗi
HAI CẢNH GIỚI KHÁC XA Kẻ tỉnh người mê, khó lòng anh nhỉ Anh với em, mỗi người đi mỗi ngã Em về Nguồn, anh
TỰ SÁNG SOI Nhớ nỗi nước non, nỗi nhớ nhà Cội Nguồn truyền thống, đã nở hoa Bình minh trổi dậy, bừng non nước Xuân
TỎA ÁNH HÀO QUANG Thấy anh tỏa ánh hào quang Sáng ngời trí, đức, nghĩa, nhân làm người Mê anh dáng đứng nụ cười Khi
NGUYỆN CẢ CUỘC ĐỜI VÌ ANH Nhìn anh vì Cội vì Nguồn Vì dân vì nước, Đồng Bào anh em Lòng em như nở mùa