MÃI OAI LINH Một thời dựng nước, mãi oai linh Bách Việt Văn Lang, tiếng sấm rền Đã mấy nghìn năm, vang dấu ấn Tới
MÃI OAI LINH Một thời dựng nước, mãi oai linh Bách Việt Văn Lang, tiếng sấm rền Đã mấy nghìn năm, vang dấu ấn Tới
TẤM LÒNG VÌ NON Quyết không nô lệ giặc Tàu Đã từng nô lệ, thảm sầu nghìn năm Quyết không lệ thuộc ngoại bang Nêu
VƯỢT QUA TẤT CẢ Con đường Nguồn Cội, ta cứ đi Vượt qua chướng ngại, chẳng sợ gì Khổ cực vì dân, vì non nước
CON ĐƯỜNG HẠNH PHÚC Ta nhìn thấy, một con đường tỏa sáng Một con đường, đầy hoa lá xanh tươi Ôi mừng quá, ta bước
ƯỚC MỘT NGÀY Ước một ngày Dân tộc Việt Nam Không còn khổ đau Ước một ngày Sống hòa bình Sống yên lành Trong sang
NÀNG TIÊN TRONG MƯA BÃO Nhìn thấy em, khắp nẻo đường gian khổ Trong hiểm nguy, đầy dông bão dữ dằng Em là dũng sĩ