ÍT NGƯỜI VƯỢT QUA Em lộng lẫy, một khung trời tỏa sáng Mắt em nhìn, trong suốt vạn hồ thu Thân bốc lửa, với nụ
ÍT NGƯỜI VƯỢT QUA Em lộng lẫy, một khung trời tỏa sáng Mắt em nhìn, trong suốt vạn hồ thu Thân bốc lửa, với nụ
NHAN TÀN – KHÓI LẠNH Từ khi tôi, vừa lên mười bảy tuổi Vào quân binh, nhập ngũ cùng anh em Theo tiếng gọi, thiêng
TÙ LỚN NHẤT – LÀ TÙ HÈN NHÁC Anh đâu phải, người hại dân hại nước Sao vào tù, đau đớn khổ vậy anh Một
NHÂN KHÔNG TỐT XẤU ĐÂM CHỒI An toàn thực phẩm Khó hơn lên trời Nhân chẳng tốt, xấu đâm chồi Độc cùng khắp nẻo, độc
PHẢI CHUYỂN ĐỔI Mất lòng tin, biết bao giờ lấy lại Nhìn nước non, những bạo loạn khắp nơi Càng đàn áp, dân càng lên
HỌC CÁCH QUÊN NHAU Học cách quên nhau, cũng tuyệt vời Nhớ chi cho khổ, lắm ai ơi Bể trần cõi tạm, duyên tạm bợ