CÂU CHUYỆN SỐ 117 GIẢI THOÁT SANH TỬ Ngày xửa, ngày xưa có vị Tu Sĩ tu mãi mà không chứng được quả Sanh Tử
CÂU CHUYỆN SỐ 117 GIẢI THOÁT SANH TỬ Ngày xửa, ngày xưa có vị Tu Sĩ tu mãi mà không chứng được quả Sanh Tử
KHẨN CẦU Lạy Cha Trời Lạy Mẹ Trời Chúng con đã trở về Thành tâm trước Cội Nguồn Luôn ăn năn sám hối Xin Cha
ĐƠN ĐỘC Một mình ngồi đọc kinh thơ Cà phê một cõi mà nghe thanh nhàn Nơi đâu cũng thấy hữu tình Sạch không phiền
TUỔI THƠ Long lanh trong ánh mắt Những giọt nắng mùa hè Đầy điệp khúc ngân ve Cho một mùa thương nhớ Ôi tan trường
BÊN ẤY Bên ấy chiều nay, có vui không Hay là u ám, cảnh chiều đông Bên nầy sâu hút, chùm mây bạc Gió thổi
CHO CON LẼ SỐNG Cảm ơn Quốc Tổ Cho con lẽ sống Sống cuộc đời, giải thoát vị tha Cho con biết, thế nào là