SỰ HỒN NHIÊN Một ngôi nhà nhỏ cạnh đầu làng Hàng cau trong nắng, đứng chịu tang Bảy mùa thu đến, mùa lá rụng Cô
SỰ HỒN NHIÊN Một ngôi nhà nhỏ cạnh đầu làng Hàng cau trong nắng, đứng chịu tang Bảy mùa thu đến, mùa lá rụng Cô
CHI BẰNG Lạc loài lìa Cội lìa Nguồn Lạc vào khốn khổ kiếp người lao đao Sống đời cũng chẳng ra sao Bơ vơ trôi
CÓ KHI NÀO Có khi nào, chúng ta nằm suy nghĩ Rồi mai kia, chia rẽ mỗi con đường Em và anh, hai phương trời
LÒNG THÀNH KÍNH Ôi những người vì dân vì nước Mãi gian lao, những bước vì dân Làm cho non nước, nước non An vui
CON ĐƯỜNG EM ĐI Em là con cháu Tiên Rồng Em luôn vì Cội vì Nguồn Cha Ông Dù cho muôn vạn khó khăn Cũng
SỐNG VỮNG YÊN Phước thiện cho nhiều, sống vững yên Cần chi lắm của, bạc nhiều tiền Thân tâm thanh tịnh, miền tiên cảnh Vô