SAI LẦM, Cứ tưởng là mình, chẳng cần ai Không cần nương tựa, đức Ông Cha Nào hay tai họa đầy trước mắt Sa vào
SAI LẦM, Cứ tưởng là mình, chẳng cần ai Không cần nương tựa, đức Ông Cha Nào hay tai họa đầy trước mắt Sa vào
XEM THƯỜNG NGUỒN CỘI Cứ nghĩ bỏ Nguồn chẳng có sao Ngờ đâu sóng dậy, nổi ba đào Liên miên gặp phải, muôn điều khó
CAO NGẠO LÀ TỰ SÁT, Cứ ngỡ là mình quá tài ba Không cần nương tựa, đức Ông Cha Nào hay cơ nghiệp, như mây
MÃI MÃI TỰ HÀO Dân tộc Việt, có Nguồn có Cội Nào phải đâu, tạm bợ qua loa Ngàn xưa bao lớp Ông Cha Trọn
NGƯỜI VIỆT NAM, Người Việt Nam, luôn là có khác Có trí nhân, rõ thấu can trường Dù cho đi khắp phương trời Không quên
KHÔNG GÌ QUÝ HƠN CỘI NGUỒN Lạc Nguồn lạc Cội, chí nguy Quên đi Quốc Tổ, mấy khi yên lành Nước non phủ bóng u