MÃI MÃI TỰ HÀO Dân tộc Việt, có Nguồn có Cội Nào phải đâu, tạm bợ qua loa Ngàn xưa bao lớp Ông Cha Trọn

MÃI MÃI TỰ HÀO Dân tộc Việt, có Nguồn có Cội Nào phải đâu, tạm bợ qua loa Ngàn xưa bao lớp Ông Cha Trọn
NGƯỜI VIỆT NAM, Người Việt Nam, luôn là có khác Có trí nhân, rõ thấu can trường Dù cho đi khắp phương trời Không quên
KHÔNG GÌ QUÝ HƠN CỘI NGUỒN Lạc Nguồn lạc Cội, chí nguy Quên đi Quốc Tổ, mấy khi yên lành Nước non phủ bóng u
THUYỀN NGUỒN CỘI Bão tố đầy trời, vận nước non Làm cho cuộc sống, khổ lầm than Sóng cuồng sóng bạo, rền sông núi Thuyền
PHÚC LÀNH AN VUI Theo ai cho bằng Cội Nguồn Theo chân Quốc Tổ cơ đồ dựng xây Vinh hoa phú quý là đây Tùy
ÁNH SÁNG NIỀM TIN. Về Cội Nguồn, lòng yêu thương rộng mở Sống bình yên, trong che chở Ông Cha Đầy niềm tin, và tự