CÁI ĐẦN MUÔN THUỞ
Dăm ba câu kệ, tưởng hơn đời
Té ra một lũ, không ra gì
Cội bỏ mà cho, rằng có trí
Cành khô ngọn héo, hiểu là chi
Định luật xưa nay, là như thế
Cõi trần là cõi, để mà thi
Một câu định luật, không hiểu rõ
Ăn xàm nói bậy, lên mặt dạy ai
Tự hỏi lại mình, sao bỏ Tổ
Hay là khờ khạo trí mất đi
Thôi câm cái miệng, đầy quỷ dữ
Dăm ba câu kệ, hiểu cái chi
***
Văn Hóa Cội Nguồn
—————————————-