KHÔN DẠI HAI ĐƯỜNG
Người yêu Nguồn Cội, kẻ phản Nguồn
Bỏ Nguồn bỏ Cội, cho là khôn
Cái khôn mất Gốc, ngu đệ nhất
Tu gì cũng đọa, mất Hiếu Trung
Dù cho theo đạo nào cũng thế
Hành trái Lương Tâm, hồn vùi chôn
Phỉ báng Cội Nguồn, lòng bất chính
Tu gì, tu hú, quỷ ma tinh
Công đức Ông Cha, thường quên bỏ
Thờ ma ngoài đường
Gọi đó cho là vinh
Ai dựng nước,
Dựng non cho mà ở
Ở rồi quên Tổ , xem thường Tiên
Một lũ ngu điên, thời hiện đại
Bỏ Nguồn bỏ Cội, cho rằng tu
Cái tu trái ngược, Lương Tâm nhỉ
Ức kiếp tu hành, chỉ là lạc đường tu
Người Việt biết Nguồn, Trung, Hiếu Nhỉ
Cái khôn đệ nhất, Thánh Nhân Khôn
***
Văn Hóa Cội Nguồn
——————————————