VỀ ĐÂU
HỠI LINH HỒN
Xác mất về đâu, hỡi Linh Hồn
Hay là sa đọa, lấp vùi chôn
Mấy lớp âm ti, tầng địa phủ
Đọa đày đau khổ, vạn ức năm
Hay là ra khỏi, đường sanh tử
Trở lại thiên đàng, mãi an vui
Cõi trần giả tạm, đâu ở mãi
Sanh đến tử đi. Lẽ xưa nay
Cái lo, lo mãi, lo không đúng
Mãn trần, hồn chẳng có cái chi
Ra đi, với hai bàn tay trắng
Tỉnh ra, thời sống lại mấy khi
Mang theo, chỉ toàn là nghiệp ác
Tránh sao cho khỏi, Hồn đọa âm ti
***
Văn Hóa Cội Nguồn
—————————————–