VIÊN MÃN
Thế nào là thấy đủ
Khi làm chủ Lương Tâm
Cuộc đời mãi long đong
Là chạy theo
Thấy, Nghe, Hay, Biết
Dẫn đến Phân Biệt
Bám lấy lục trần
Thế nào là Viên Mãn
Là thấu rõ
Chân Tâm Chân Tánh
Đi vào tự nhiên
Trụ mà không trụ
Tùy duyên Phổ Độ
Viên Mãn tròn đầy
Không còn
Cái vui nào hơn
***
Văn Hóa Cội Nguồn
—————————–