SỐNG KHỔ
Lẽ sống quên Nguồn, là sống khổ
Con chim lìa Tổ, sống chơi vơi
Sống đẹp ai mà, quên Cội Gốc
Vững Nguồn vững Cội, thuyền ra khơi
Chí tại bốn phương, năm châu bước
Rạng cả Cha Ông, rạng bề tôi
Sống mà lìa Gốc, là sống chết
Thân cành khô héo, rụng tả tơi
Tương lai mờ mịt, vô lượng kiếp
Lạc loài sa đọa, khắp mọi nơi
Tình giấc quay đầu, nương Cội Gốc
Tai họa biến tan, sống an vui
Thiên đàng trở lại, đường giải thoát
Mất Gốc thường hay, đọa âm ti
***
Văn Hóa Cội Nguồn
——————————————–