LỜI KHUYÊN
Đã mang xác thân phàm tục, thời không mấy ai là không bệnh. Ngay cả Phật cũng bị bệnh, ngay cả Vua, Chúa quyền thế muốn gì được nấy, bệnh còn nhiều hơn những người dân nghèo khổ. Có thể nói là sống trên thuốc, phúc đức như Phật, phúc báo như Vua, mà cũng không tránh khỏi bệnh tật. Chữa hết bệnh nầy liền sanh ra bệnh khác, không nên mê tín dị đoan cầu ông nầy bà kia chữa bệnh.
– Nếu đó là Tâm bệnh thời làm lành lánh dữ lâu ngày sẽ hết.
– Nếu đó là Thân bệnh:
Một là tu thiền luyện khí, hít thở sâu vào đan điền, siêng năng tập thể dục.
Hai là chữa trị bằng thuốc Nam, thuốc Bắc, bấm huyệt, xông hơi, bầu giác, châm cứu theo Đông Ý.
Ba là, chữa trị bằng thuốc Tây. Nặng thời phải đi Bác Sĩ, máy móc hiện đại tìm ra căn bệnh. Chữa trị kịp thời, hợp thời.
Bốn là ăn uống những thực phẩm ít độc hại, nhất là thời đại hóa chất. Càng phải cẩn thận ăn uống, ăn uống thực phẩm sạch.
Năm Là: Ăn Chay vì trong chất chay, thuộc Dương. Trong các loại cây, cỏ, rau, quả, đều là những vị thuốc chữ bệnh.
Sáu là: trở về Cội Nguồn, tôn thờ Tổ Tiên, Cha Trời, Mẹ Trời. nhờ Hồng Phúc Cội Nguồn, cũng như Cha Trời Mẹ Trời phù hộ, che chở bảo bọc, giảm bớt đi, tai ương, kiếp nạn.
Bảy là: Thường đọc kinh luân Văn Hóa Cội Nguồn tâm an tịnh thời bệnh tật cũng giảm bớt, từ bệnh nặng trở thành bệnh nhẹ.
– Đã mang thân xác phàm tục, thời không mấy ai là không bệnh. Vì xác thân phàm tục là xác thân, sanh, lão, bệnh, tử. Không ai là không Già, không ai là không Bệnh, không ai là không Tử. Sự sanh tử theo Định Luật tự nhiên.
– May cho nhưng ai trở về Cội Nguồn gieo trồng Thiên Ý Thiện Lành. Tử là niềm vui đối với họ. Tử là mất cái xác giả tạm. Linh Hồn siêu lên thiên giới vĩnh hằng an vui hạnh phúc.
– Không may cho những ai hành ác, tử là nỗi khổ đối họ, Vì Linh Hồn phải đi và sa đọa. Địa Ngục, Ngạ Quỷ, Súc Sanh.
***
Văn Hóa Cội Nguồn
————————————————————-