TRƯỜNG ĐỜI
Cõi trần là trường đời
Toàn những chuyện buồn phiền
Vô thường, đầy giả dối
Nào phải chốn ở yên
Càng mê say ham muốn
Càng đi đến đảo điên
Càng chạy theo bám lấy
Càng cảm thấy chẳng yên
Càng muốn càng không được
Sóng gió nổi triền miên
Chốn trường thi là vậy
Giác ngộ rồi thanh tịnh
Quay trở về Nguồn Cội
Mãn trần hồn siêu sanh
Quê hương trời ở mãi
Vĩnh hằng mãi an vui
***
Văn Hóa Cội Nguồn
———————————-