EM BÉ MỒ CÔI
Mồ côi, ôi ngọn núi mồ côi
Ngọn núi, cô đơn đứng giữa trời
Thì thầm với gió, nhìn sông Quán
Trường sanh đồng chổi, gọi cha ơi
Lũy tre đồng ruộng, nghe tiếng khóc
Em bé sinh ra, mới chào đời
Một mái nhà tranh, đèn leo lắt
Mây trời sông núi, cảnh mưa rơi
Như là báo trước, đầy chua xót
Khổ cho em bé, sau nầy bị vùi dập tả tơi
Mồ côi em bé mồ côi
Đơn thân độc mã vào nơi bể trần
Yêu tinh ma quỷ chúng hành
Rền vang khủng bố dập bầm tả tơi
Mồ côi ngọn núi mồ côi
Nơi đây em bé sanh ra chào đời
Lớn lên trong cảnh dập vùi
Vượt qua dông bão mở đường độ nhân
***
Văn Hóa Cội Nguồn
——————————————————