TRÁCH AI ĐÂY
Cõi tạm trần gian, chốn hồng trần
Trường đời cõi thế, chợ dừng chân
Mấy ai ở mãi, nơi cõi tạm
Cuộc đời quán trọ, có bao năm
Cao lương mỹ vị, nơi trần thế
Khổ vui đo đếm, họa tai đong
Chia ly thương nhớ, chua với chát
Đủ mùi tục luỵ, chút mật ong
Đến khi mãn kiếp, nơi trần thế
Tất cả đều không, cảnh trắng tay
Chỉ còn cái nghiệp, luôn theo sát
Ác nghiệp đã mang, khốn khổ thay
Linh Hồn sa đạo. muôn vạn kiếp
Tự mình gieo họa, trách ai đây
***
Văn Hóa Cội Nguồn
——————————————-