ĐÔI KHI
Đôi khi cũng phải nhận nhìn
Lạc Nguồn mất Cội khó mà bình an
Bao nhiêu kiếp nạn trần gian
Không người che chở khó mong an lành
Mang nghiệp thời phải trả rồi
Có người che chở, nặng thời nhẹ ra
Không ai hơn được Trời Cha
Cha che Cha chở ta qua nạn lìa
Không ai cho bằng Mẹ Trời
Phù trì hộ độ chuyện gì cũng qua
Luật Trời đã chỉ cho ta
Người mà mất Gốc khó mong đẹp lành
Thân cành mất Gốc lụn tàn
Cành khô ngọn héo phải đành tả tơi
***
Văn Hóa Cội Nguồn
——————————————–