TỰ TẠI AN VUI
Hận thù chồng chất, mãi vấn vươn
Nhân quả trả vay, khổ trăm đường
Hơn thua được mất, thêm phiền muộn
Sao bằng về Cội, tỏa tâm hương
Phước họa xưa nay, hai bờ lối
Đọa siêu khố đốn, cảnh Âm, Dương
Công danh tài sắc, như sương khói
Được gì cõi tạm, hãy bỏ buông
Sống thiện sống hòa, tâm siêu thoát
Tự tại an vui, mãi bình an
***
Văn Hóa Cội Nguồn
———————————————–