KHỐN KHỔ THÌ SAO ?
Thật ra khốn khổ đã cho Ta chán ngán cuộc trần, khốn khổ cũng là người thầy, làm làm cho Ta thức tỉnh, trần gian bể khổ, chỉ là cõi tạm trăm năm như giấc chiêm bao, phải đâu chốn ở bền lâu cuộc trần.
– Mà là trường thi tiến hóa Linh Hồn. Một là về trời an vui tự tại, hai là tiếp tục luân hồi, khốn khổ mãi trong cảnh đọa sa. Những Linh Hồn lạc Cội lạc Nguồn thường là biến thành Ma thành quỷ. Khi đã đánh mất Lương Tâm không mong gì trở lại làm người.
– Khốn khổ người trí cho đó là tốt, người mê cho đó là họa. Người trí nhận thức trần gian giả tạm bể khổ nên về Nguồn tự độ mình trở lại thiên đàng. Người mê cho đó là họa sanh ra buồn rầu, đau khổ biến mình thành Hồn Ma lạc loài không nơi nương tựa lạc lỏng bơ vơ,
– Bậc trí hiểu rõ Tiểu Linh Hồn phải nương theo Đại Linh Hồn để mà tồn tại, để mà được bảo bọc che chở. Người mê tự cho mình làm nên tất cả, những gì kiếm được cho đó là của mình. Còn phước thời trụ hết phước thời tự nó ra đi, thật ra tất cả đều là của Cha Mẹ Trời. Kế thừa không ưng mà ưng đi vay mượn.
– Người giác ngộ họa không sợ, mà sợ nhất là ngu si. Vì ngu si thời vĩnh viễn khổ. Còn họa chỉ là nhất thời mà thôi.
Tóm lại: Khốn Khổ thì sao ? Sự khổ đã thức tỉnh Ta làm cho Ta giác ngộ. Hiểu rõ trần gian cõi tạm, thiên đàng chính quê, khi đến trần gian không mang theo gì, đương nhiên rời khỏi trần gian cũng chỉ là trắng tay, tay trắng. Chỉ mang theo nghiệp ác hay nghiệp thiện. Thiện Siêu, Ác Đọa. Ai dại gì sa đọa tự trở về Cội Nguồn tự độ cho mình trở lại Thiên Đàng Cực Lạc quê hương vĩnh hằng.
***
Văn Hóa Cội Nguồn
———————————————————