AI NÓI CHẲNG RẰNG KHÔN
Về Nguồn, ai nói chẳng rằng khôn
Cắt đứt ngu si, họa dập dồn
Ra khỏi luân hồi, tâm giải thoát
Bên kia bờ giác, chốn quê thôn
Đâu phải về Nguồn, là kém trí
Mà là thâu tóm, những cái khôn
Tu đâu cho bằng, tìm về Cội
Thiên đàng trở lại, thế nhân tôn
Cái khôn, khôn mãi không hề dại
Khôn mà vô tận, chủ càn khôn
Cái ngu, ngu mãi, thường lạc cội
Hồn linh sa đọa, mãi vùi chôn
Khôn ngu đã rõ, do mình chọn
Về Nguồn ai nói, chẳng rằng khôn
***
Văn Hóa Cội Nguồn
————————————————–