PHẬT- THÁNH
Ở đời người Tu Hành cho đến người không tu, phần đông họ nghĩ Phật, Thánh, khác nhau, cao thấp khác nhau. Thật ra không phải vậy. Vì Phật, Thánh, đồng nhất Chân Nguyên Bản Thể Chân Tâm, Chân Tánh, Lương Tâm như nhau.
– Lương Tâm hay còn gọi là Tòa Án Lương Tâm. Phật lấy Lương Tâm ra dạy. Thánh lấy Lương Tâm ra trị. Phật lấy Lương Tâm ra dạy nên gọi đó là Từ Bi. Thánh lấy Lương Tâm ra trị gọi đó là Hành Xử.
– Phật, Thánh, nào cũng từ người trần mà ra, rồi trở về trời. Vì Phật, Thánh, hành sự theo Lương Tâm, Thuận Thiên Ý.
– Phật Thánh nào cũng dạy người sống theo Lương Tâm Thuận Thiên Ý thời gặt phúc, nghịch Thiên Ý thời gặt họa. Sự gặt Phúc Họa đó không phải ai ban cho mà chính mình gieo ra phải nhận lấy theo Định Luật vũ trụ Luật Luân Chuyển, Luật Xoay Chuyển. mảy lông cũng không lọt.
– Phật Thánh nào cũng đức cao vọng trọng. Họ thường làm theo Ý Trời. Mới giữ được ngôi Phật, ngôi Thánh của mình. Nơi Tạo Hóa Phật chủ trì dạy Lương Tâm. Thánh chủ trì Hành Xử theo Tòa Án Lương Tâm nên Ngôi Vị Thánh có phạt, có thưởng duy trì Công Đạo Vũ Trụ.
– Vì chưa hội ngộ được Lương Tâm nên nói Thánh Cao Phật Thấp, hay ngược lại nói Phật Cao Thánh Thấp. Nhiều khi xúc phạm đến Thánh liền bị Tòa Án Lương Tâm Thiên Luật hành xử tùy theo xúc phạm nặng nhẹ mà Luân Chuyển, Xoay Chuyển hành xử. Dù người là người theo phật, theo Chúa. Phật, Chúa cũng không thể nào cứu nổi khi đã phạm Thiên Luật.
– Bước vào cửa Quan,Vua trần gian gọi là cửa Thánh. Còn bước vào cửa Trời tức là hành theo Thiên Ý trở thành Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa cao hơn nữa Vua Trời, Chúa Trời, Vương Mẫu, Thánh Mẫu.
– Sở dĩ Phật Quả, Thánh Quả đắc thành, là vì đi vào phổ độ chúng sinh, tận độ Nhân Loại, giúp Nhân Loại đi đến giác ngộ sống theo Lương Tâm,
– Để ngăn cấm những hành vi phạm Thiên Ý bằng cách đưa ra những giáo điều giới cấm như không sát sanh, không trộm cướp, không tham lam, không sân hận, lìa bỏ ngu si, không nói ác khẩu nói láo, nói đâm thọc, nói thiêu dệt hại người v.v..
– Có nhiều người cho Phật là trên hết, Chúa là trên hết cầu xin thế nầy thế kia. Sự cầu xin ấy có thể Phật, Chúa nghe biết. Nhưng Phật, Chúa chẳng cho bạn cái gì đâu mà tự bạn phải đạt được mọi thứ, mà chính Bạn làm ra,
– Nhất là phải giữ giới không được hành sự trái ngược lại Lương Tâm. Phạm Thiên Ý, tức là hành sự trái ngược lại Lương Tâm của chính mình. Chạy đâu đàng trời mảy lông cũng không lọt. Mười phương chư Phật cũng đành bó tay, Chúa cũng không cứu nổi.
– Thật ra nơi vũ trụ chỉ có một người là Chủ Càn Khôn Vũ Trụ. Đó là Tổ Tiên Khai Hóa Như Lai. Hiện Thân là Cha Trời, Mẹ Trời. Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa là những người con thừa kế làm chủ giang san vũ trụ mà thôi.
– Tóm Lại: Không có chuyện Trời hành con người, mà do Bộ Máy Càn Khôn Luân Chuyển Xoay Chuyển. Không có chuyện Phật, Chúa ban phước giáng họa. Mà do mình hạnh sự trái ngược lại Lương Tâm phạm Thiên Ý. Bị Bộ Máy Càn Khôn Thiên Luật vũ trụ Luân Chuyển Xoay Chuyển hành xử.
– Nhân nào quả nấy, duyên nào nhận lấy. Phước do mình tạo, họa do mình làm. Lên Trời xuống Địa Phủ. Thành quỷ thành Ma, thành Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa. Không từ đâu tới do chính mình chiêu cảm hành sự tạo ra.
***
Văn Hóa Cội Nguồn
——————————————————————–