LUYẾN TIẾC ĐIỀU CHI
Trần gian là chốn dừng chân
Lâu mau có số mãn trần lại đi
Hỏi người luyến tiếc điều chi
Mượn rồi phải trả mang theo được nào
Cõi trần đâu phải quê nhà
Là nơi cõi tạm vốn là trường thi
Kiếp trần thoáng chốc qua đi
Hỏi người có được bao nhiêu ngọc trời
Văn kinh Thiên Ý cao vời
Hỏi người có được bao lời Ý Thiên
Cái giàu vô tận vô biên
Hành trang châu báu mang theo về trơi
Hỏi người luyền tiếc điều gì
Mượn rồi phải trả cuộc trần xưa nay
***
Văn Hóa Cội nguồn
———————————————-