HỌA PHÚC DO MÌNH GIEO SIÊU ĐỌA DO MÌNH CHỌN

HỌA PHÚC DO MÌNH GIEO
SIÊU ĐỌA DO MÌNH CHỌN

Tất cả quả báo không phải có người đang giáng họa cho Ta. Thánh, Thần, Phật, Chúa không làm việc này, vua Diêm-la cũng không có quyền lực ban phước giáng họa cho ai. Thiên thần, Thượng đế cũng không giáng họa cho ai. Vậy thời ai giáng họa cho Ta?
– Không ai cả tự mình giáng họa cho chính mình! Ví như vi phạm Hiến Pháp, Luật Pháp thời bị Công Lý lên án phán xét. Đời sao thời Đạo cũng vậy mà thôi. Việc mình làm mình chịu không ai chịu thay, tạo phúc thời phúc đến không ai cướp được của mình. Tích tiền tích bạc thời bị trộm cướp. Tích đức thời trộm cướp chịu thua. Tích đức thời đi đến đâu dùng cũng được. Cõi Trời, Địa Phủ, Nhân Gian. Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa nói quá nhiều rồi.
– Cho nên, nếu chúng ta nhận quả báo tai họa, thì dứt khoát không được oán trời trách người, vì chính mình gieo ác gặt họa. Cuộc sống ở đời dù cho người khác lừa gạt Ta, phỉ báng chúng ta, nhưng chúng ta cũng không nên oán trách họ, tại sao vậy?
– Vì mọi sự việc trên đời một phần do cái nhân quá khứ đã tạo tác bất thiện cho nên mới gặp phải cái duyên tai họa này.
– Nếu như chúng Ta đời đời kiếp kiếp đều hành thiện, thì cái ác duyên này ta sẽ không gặp phải.
– Chúng ta nghĩ lại xem. Sao chúng Ta hiền lành lại biết tìm con đường thiện để đi, đáng lý ra chúng ta gặt hái nhiều phước đức, nhưng ngược lại gặp nhiều chuyện không may, cũng như sự nghèo khổ là tại làm sao ?
Nói cho cùng với hai lý do mà Ta phải nhận lấy.
1, là chúng Ta từ cõi thiên sanh xuống không có cái duyên làm giàu hưởng phước nơi trần gian. Mà chỉ đủ ăn tạm sống qua ngày. Tu luyện Linh Hồn lên cấp cao trở về Thiên Giới.
2, là kiếp trước chúng Ta là những người giàu có quyền thế không những hưởng hết phước mà còn làm nhiều việc ác. Chết xuống cõi Âm đầu thai trở lại làm người, phải chịu nhiều cảnh tai họa và sự nghèo khổ.
– Vì sự tai họa cũng như sự nghèo khổ làm ta thức tỉnh. Chúng Ta lại tiếp tục tu hành, tu nhân tích đức cho những kiếp tới. chúng ta lại gặt hái những đều tốt đẹp.
– Cũng giống như những người đang làm ác nhưng họ vẫn cứ giàu, cứ sang muốn gì được nấy. Nhưng khi họ tiêu xài hết phước rồi, thời kiếp sau lại phải nghèo khổ như chúng Ta. Chịu bao tai họa và sự khốn khổ đi đến thức tỉnh ra sức làm lành tu nhân tích đức tạo phúc trở lại. Nếu chúng Ta không giác ngộ làm chủ Định Luật Nhân Quả, thời chúng Ta cứ mãi xoay vần trong Định Luật Vay Trả Nhân Quả. Hết Phước nhận lấy tai họa. Nhận lấy tai họa mới tu nhân tích đức.
– Hãy như những người làm nông, thu hoạch xong thời phải để giống gieo ra giữ vững cái no đời đời. Nếu gặt xong ăn hết không gieo ra thời nhất định cái đói phải đến. Phải đi vay mượn xin xỏ để sống. Muốn hưởng sự sang giàu mãi mãi, thời phải tu nhân tích đức dù là tỷ phú đại tỷ phú.
– Tốt hơn hết hành thiện cầu giải thoát siêu sanh về trời, thoát khỏi luân hồi sanh tử sống vĩnh hằng an vui tự tại mãi trên thiên đàng Cực Lạc, thời cái khôn hơn hẳn Vua, Chúa, Giàu Có mà không biết cầu giải thoát.
***
Văn Hóa Cội Nguồn
———————————————————-

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s