ĐẾN RỒI LẠI ĐI
Thân vay mượn, vật chi cũng tạm
Mãi luống công, giành giật đeo mang
Mới hay của cải trần gian
Có rồi lại mất bể dâu cuộc trần
Người giàu nhất, lìa đời tay trắng
Kẻ quyền uy, nhắm mắt tay không
Thiện lành giác ngộ mới cao
Hành trang quý nhất mang theo về trời
Mới xanh đó, tóc đầu đã bạc
Tự sắp hàng, lần lượt ra đi
Nghĩ đời càng nghĩ ra chi
Bóng câu cửa sổ nước trôi qua cầu
Mơ chi danh lợi sang giàu
Dừng chân cõi tạm đến rồi lại đi
***
Văn Hóa Cội Nguồn
—————————————————