THẾ MÀ HAY
An nhiên tự tại, thế mà hay
Không lo không lắng, theo tháng ngày
Cảnh đời ảo mộng, như sương khói
Trôi theo dòng nước, áng mây bay
Nhanh chân quét sạch, bao lớp rác
Cho đời hết bận, những đắng cay
Đưa người cập bến, qua bờ giác
Cái vui, vui tận chốn cung mây
Ung dung tự tại, trong trời đất
Say Nguồn say Cội, Ta cứ say
Bận rộn mà chi, còn, được, mất
An nhiên tự tại, thế mà hay
***
Văn Hóa Cội Nguồn
—————————————-