CHÂN ÔNG SÁNG NGỜI
Chợt nghe sông núi thì thầm
Gương Tâm tự có, đâu cần tìm chi
Giật mình nhìn lại giả chân
Chưa phân tỏ rõ, biết đâu lọc lừa
Lợi danh, danh lợi bịt bùng
Trong Tâm đầy rẫy bụi trần bám gương
Nghĩ mình càng nghĩ càng thương
Báu châu tự có ham chi của người
Đông Tây tìm kiếm rã rời
Nào hay châu báu chất đầy trong Tâm
Tỉnh hồn ra khỏi tối tăm
Trở thành Ông Chủ Chân Ông sáng ngời
***
Văn Hóa Cội Nguồn
———————————————