DẠI HÓA KHÔN
Dại mà về Cội, dại hóa khôn
Không mà lạc Cội, tự vùi chôn
Khôn mất trí khôn, khôn lạc Cội
Dại mà vì Cội, dại là khôn
Cái dại đỉnh cao đâu còn dại
Gốc còn xanh ngọn mãi sum sê
Dại bay lên chín tầng mây cõi trời
Khôn mà mất Gốc tàn đời
Cành khô ngọn héo luân hồi trầm luân
***
Văn Hóa Cội Nguồn
————————————————-
