VÌ CUỘC SỐNG Vì cuộc sống, vì non sông đất nước Để mai nầy, con cháu được bình yên Phải ra công, quyết vun bồi
VÌ CUỘC SỐNG Vì cuộc sống, vì non sông đất nước Để mai nầy, con cháu được bình yên Phải ra công, quyết vun bồi
THƯỜNG TRỤ CHÂN TÂM Lạnh lùng như đá Hững hờ như mây Cuối cùng cũng bị Vòng đời chuyển xoay Cuộc đời tối tăm Bèo
MỘT NIỀM TIN Là người Việt, một niềm tin Nguồn Cội Dù nơi đâu, cũng vậy yêu quê nhà Trong cuộc đời, dù phủ đầy
VỀ ĐÂU, THEO AI ? Có người thường hỏi tôi rằng Về đâu anh nhỉ, anh thời theo ai Tôi đáp rằng; Con cháu Việt
HÃY VUI LÊN Đừng buồn nữa, hỡi con Hồng cháu Lạc Hãy vui lên, khi trở lại Cội Nguồn Những đau thương, biến lần khi
NHÌN RA THẾ GIỚI Nhìn thế giới, mà đau xót dạ Nghĩ nước mình kỳ lạ làm sao Thương cho nước Việt đau thương Đói