ĐỂ LẠI CON ĐƯỜNG
Tháng năm vùn vụt cứ trôi qua
Lận bận kinh thơ, cháo tương cà
Phổ truyền Thiên Ý nơi trần thế
Vận hành cơ bút, Đạo khai ra
Đơn lẽ một mình, trong bốn vách
Giam mình một chỗ ta với ta
Đã mấy chục năm, luôn dốc sức
Giờ đây tóc bạc, đã râm hoa
Mặt trời cũng đã, gần xuống núi
Thời gian đã hết, chẳng còn xa
Kiếp người đã định, theo mệnh số
Trần gian đi đến, vốn xưa nay
Dù cho Quốc Tổ, âu có khác
Sanh già bệnh tử, phải ra đi
Xác trần trả lại, nơi trần thế
Trở về bản thể, Cội Chân Như
Kinh thơ để lại cho con cháu
Thoát khỏi luân hồi, dứt u mê
Muốn gì được nấy, theo ý muốn
Mãn trần trở lại chốn Tiên Quê
Trường sanh sống mãi trên thiên giới
Thời ta thỏa nguyện, những vui ghê
***
Văn Hóa Cội Nguồn
—————————————