NỖI NHỚ
Nhớ non nhớ nước quê hương
Lòng nghe lan tỏa tình thương Đồng Bào
Núi non, biển rộng, sông dài
Lũy tre, đồng ruộng, thị thành, xóm thôn
Kìa trước mắt, mùa thu lá rụng
Nhớ quê nhà, ngào ngẹn lệ rơi
Việt nam ơi, Việt Nam ơi
Thu về thời Bắc, Trung, Nam cũng gầy
Chân mãi bước trên đường đất khách
Mà tưởng chừng, trên chốn quê xưa
Đi trong nắng ấm chiều mưa
Gió bay tà áo, thuyền đưa con đò
Càng yêu nước, lòng càng thương nhớ
Cảnh làng quê cày cấy, bán, mua
Thị thành đông đúc lấn chen
Bộn bề cuộc sống nào thua nước người
Đông vừa đến, quê người tuyết đổ
Chốn quê nhà, chắc khổ lắm đây
Biết bao lụt bão gió mưa
Đồng Bào còn khổ vì chưa thoát nghèo
Nhìn bảo tuyết nước người trắng xóa
Là mỗi lần nhớ đến quê hương
Khóc thầm đau nhói con tim
Ly hương, hồn vẫn vấn vương quê nhà
Nỗi xa quê, tìm nguồn sanh sống
Nhưng nào quên truyền thống Ông Cha
Vua Hùng Quốc Tổ anh linh
Dựng lên non nước Văn Lang hào hùng
Dựng xây nòi giống Tiên Rồng
Qua bao thế hệ lẫy lừng nước non
Xứ người cách trở quê hương
Dòng Thơ thầm nhớ vấn vương quê nhà
Dòng thơ mang nặng nghĩa tình
Mơ rằng trở lại quê mình không xa
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
————————————–