NGƯỜI KHÔN NHẤT THẾ GIAN CHÍNH LÀ NGƯỜI HÀNH THIỆN
Linh hồn rồi sẽ, biết về đâu
Cuộc sống nghìn muôn, trĩu giọt sầu
Địa Ngục, thiên đàng, phân hai lối
Sống đời cõi tạm, giọt mưa ngâu
Mấy ai sống mãi, nơi trần thế
Ham muốn cho nhiều, nghiệp càng sâu
Nỗi niềm chua xót, trăm tơ mối
Lìa trần nhắm mắt, được chi đâu ?
* * *
Hơi thở tắt rồi. Linh hồn không mang theo sự giàu sang, cũng như địa vị. vua , quan, sang, hèn, mà chỉ mang theo, nghiệp ác, hay nghiệp thiện. siêu hay đọa, lên thiên đàng hay xuống địa phủ.
Khi sắp chết rời xa trần thế, mới thấy hành thiện là quý nhất trên đời, không còn sự quý nào hơn nữa.
VĂN HÓA CỘI NGUỒN
—————————————-