CHẾT CÓ GÌ
ĐÁNG SỢ
Thử hỏi trên đời
Mấy ai không chết
Không chết trẻ, thời già cũng mất
Chết đủ điều, đến cả nghìn, muôn
Nào có ai trốn thoát được đâu
Đó là quy luật xưa nay chốn trần
Mắc chi mà sợ cúi đầu
Để cho xâm lược chúng vào nuốt xơi
Một nỗi nhục, con Dân Đại Việt
Nhục nào hơn nô lệ ngoại bang
Còn gì để mất đứng lên
Chết vinh sống nhục mà chi Đồng Bào
Hãy rút gươm xông vào quyết tử
Chết vì non, sáng mãi muôn thu
Lưu danh mãi mãi lưu danh
Đi vào sử sách trung can anh hùng
***
Văn Hóa Cội Nguồn
————————————
