ĐIÊN KHÙNG
Tu mà tu mãi, vẫn tu mù
Lương Tâm quên lãng. Lạc đường tu
Chạy theo sắc tướng, đường mộng ảo
Càng cầu càng cạnh, lại càng ngu
Quên Nguồn bỏ Cội, đâu phải đạo
Càng tu khờ khạo, lạc đường tu
Điên khùng cũng bỡi, tâm ngu muội
Gốc đã mất rồi, tốt được sao
Ý Trời đã rõ, bao định luật
Ngược dòng Thiên Ý, hồn mãi lao đao
Điên khùng ăn nói, thường bậy bạ
Khùng điên gieo họa, họa hại thảm thương
***
Văn Hóa Cội Nguồn
——————————————————-