ĐỪNG QUÊN CỘI NGUỒN

ĐỪNG QUÊN CỘI NGUỒN

Tiền tài danh lợi Ta cần phải kiếm, nhưng không vì thế mà quên cội quên Nguồn.
– Tiền tài danh lợi là để nuôi sống bản thân tạm mượn nơi cõi trần cao lắm là trăm năm.
– Nhưng linh hồn thời lại khác, trường tồn vĩnh cửu, sự thăng hoa của linh hồn chính là thâm nhập Văn Hóa Cội Nguồn, càng thâm nhập Văn Hóa Cội Nguồn thời linh hồn càng tỏa sáng.
– Không như thể xác tạm mượn, dù cho nuôi thân xác bằng cao lương mỹ vị, nem rồng chả phụng, thời thân xác cũng đi đến cảnh già, tai điếc mắt mờ, thậm chí còn đau bệnh đủ thứ, cuối cùng cũng ta rã về với cát bụi hư không.
– Chỉ có linh hồn mới thật là của Ta, cái Ta sống mãi với thời gian, hết kiếp nầy đến kiếp khác. Những thứ quý nhất nơi linh hồn, không phải là tiền tài danh lợi, cơm áo gạo tiền mà là trí huệ giác ngộ, cũng như thiện nghiệp.
– Có thiện nghiệp thời linh hồn trở về thiên đàng sống an vui cực lạc vĩnh hằng. Người mê thường lao theo danh lợi cơm áo gạo tiền lo cho thân xác vay mượn tạm thời, mà quên đi nuôi dưỡng linh hồn bất diệt của chính mình. Khi xác thân tạm mượn không còn, linh hồn đi vào cảnh tối tăm, nhất là sa chân vào Địa Ngục, Ngạ Quỷ, Súc Sanh, chịu khổ vô cùng tận.
Tóm lại: Làm gì thời làm, tìm kiếm tiền tài danh lợi, cơm áo gạo tiền nhưng không được quên Cội quên Nguồn, mà phải trở về Cội Nguồn uống cam lộ Thiên Ý, ăn châu ngọc Văn Kinh. Làm cho linh hồn lớn lên đơm hoa kết quả giác ngộ, thành Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa. Mãn trần linh hồn trở về thiên đàng cực lạc an vui hạnh phúc vĩnh hằng
***
Văn Hóa Cội Nguồn
—————————————————————

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Twitter picture

You are commenting using your Twitter account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s