Trong Văn Hóa Cội Nguồn thường nhắc nhở chúng ta: “Đối với tất cả sự vật trên thế gian này cần phải xem nhẹ đi, đừng quá chấp trước, nếu chấp trước quá thì nhất định sẽ có hại”.
Chúng Ta đã trở về Nguồn nhận lại Tổ Tông của mình, Chánh Thân Chánh Mẫu. Cha Mẹ Trời.
– Thời những thứ quý nhất của Chúng Ta, không phải là Tiền Tài Danh Lợi. Mà là Châu Báu Thiên Ý lời dạy Cha Trời. Cũng như Ngọc Như Ý Mâu Ni. Ngọc Như Ý Mâu Ni chính là Linh Hồn Nhân Loại con người.
– Nên trong Kinh thường nói dù xây chín tháp phù đồ. Không bằng làm phước cứu cho một người. Có nghĩa là công đức cứu một Linh Hồn con người còn quý hơn công đức xây chín tháp chùa.
– Chúng ta đã trở về Nguồn nhận lại Tổ Tông. Đã là con Trời thời chúng Ta sẽ trở về trời sống trên thiên đàng cực lạc châu báu. Đã sống trên thế giới châu báu, ngọc ngà thời Chúng Ta ham muốn ngọc ngà, châu báu trần gian mà làm gì, hơn nữa Chúng Ta cũng không mang theo được khi mãn kiếp trần.
– Vì thế Chúng Ta coi ngọc ngà, châu báu tiền bạc trần gian như là phương tiện sanh sống mà thôi. Sự ham muốn ngọc ngà châu báu cũng như tiền bạc ấy theo lối ham muốn chân chính thời không nói gì. Nhưng ham muốn theo kiểu bất chính thời nhất định trở thành chướng ngại cho công cuộc độ sanh tận độ của Chúng Ta.
– Dù cho Chúng Ta tom góp hết thảy châu báu, ngọc ngà, vàng bạc thiên hạ. Cũng chỉ là cái nghèo khi Ta trở về Thiên Giới. Vì chúng Ta không cứu vớt được một Linh Hồn nào cả.
– Sự Chấp Trước cho thế nầy thế kia nơi giả tạm trần gian, sẽ làm cho chúng Ta vướng mắc hết cái nầy đến cái kia, làm lu mờ lý trí không còn đủ sáng suốt để mà dìu dắt Linh Hồn Nhân Loại trở về Cội Nguồn trở về trời.
– Có thể nói chính vì sự chấp trước, cũng như lòng ham muốn của cải vật chất tiền tài danh lợi nhất là sự ham muốn bất chính. Ngăn cản bước đường độ sanh tận độ của Chúng Ta. Chính vì sự chấp trước cũng như sự ham muốn của cải vật chất tiền tài danh lợi theo kiểu bất chính nơi cõi tạm trần gian, tự đánh mất ngôi vị Vua Trời , Chúa Trời của Chúng Ta.
– Đến lúc lâm chung rời khỏi trần gian, mới hay của cải trần gian tiền tài danh lợi chỉ là giả tạm, không mang theo được gì. Khi ấy ăn năng thời không còn kịp nữa.
– Thứ quý nhất nơi vũ trụ không phải kim cương ngọc ngà mà là Văn Hóa Thiên Ý Cội Nguồn lời dạy Cha Trời. Cũng như Ngọc Như Ý Mâu Ni Linh Hồn Nhân Loại, phải nói không có một thứ châu báu ngọc ngà vàng bạc kim cương nào sánh kịp.
– Nơi Trần gian cái gì cũng giả tạm. Nhưng Linh Hồn Nhân Loại là Bất Sanh Bất Diệt chỉ có luân hồi không phải là giả tạm. Mà là Ngọc Như Ý Mâu Ni. Quý Hiếm Vô Cùng.
– Đã trở về Cội Nguồn nhận lại Tổ Tông. Lên ngôi vị Con Trời, thời của cải vật chất trần gian chỉ là phương tiện nuôi sống xác thân giả tạm mà thôi. Xác thân mất thời mọi sự cũng chấm hết.
– Có thể nói những người trở về Cội Nguồn nhận lại Tổ Tông nương tựa Chánh Thân Chánh Mẫu, Cha Trời Mẹ Trời mười người trở về Cội Nguồn mười người sanh lên cõi trời. Triệu người trở về Cội Nguồn Triệu người sanh lên cõi trời. Tỷ người trở về Cội Nguồn, Tỷ người sanh lên cõi trời sống trên châu báu kim cương, ngọc ngà trân châu, vàng bạc. Còn ham muốn kim cương, vàng bạc nơi trần gian nữa để mà chi, tùy theo phước đức thọ dụng mà thôi,
– Những người trở về Cội Nguồn mà không siêu sanh về cõi trời, trong Tâm đã có vấn đề là vì không có lòng tin nơi Chánh Thân Chánh Mẫu, lại không nhớ lời dạy Cha Trời. Trở về Cội Nguồn mà Tâm cứ mãi làm ác. Nên không rơi vào Tần Số Dương. Tần Số Siêu Sanh, lạc vào Tần Số Âm đọa. Tùy theo ác nhiều hay ác ít nhận lấy sự Luân chuyển, cũng như quả báo.
– Tóm Lại: Trở về Cội Nguồn đồng nghĩa là trở về trời, sống trên quê hương châu báu thiên đàng cực lạc. Sống trong sự giàu sang không có sự nghèo nào nữa. Nếu dục Tâm ham muốn của cải vật chất tiền tài danh lợi nơi trần gian, Sự ham muốn bất chính sanh nhiều tội lỗi, rơi vào Tần Số Âm Đọa thời hết mong trở lại thiên đàng cực lạc. Uổng thay uổng thay, vì đã trở về Cội Nguồn. Coi như nắm chắc siêu sanh về trời.
***
Văn Hóa Cội Nguồn
—————————————————————–
