LỜI TÂM SỰ
Ta đã xuống trần, cũng đã lâu
Đến nay tóc trắng, đã bạc đầu
Gẫm lại biết bao, là gian khổ
Lên đèo xuống hố, những cao sâu
Vượt qua, bao cảnh trần dông bão
Cuộc đời khốn nỗi, những bể dâu
Tháng năm ghềnh thác, bao trắc trở
Một mình một bóng, cảnh đêm thâu
Vì nước vì non, nào ai hiểu
Kiệt sức vì đời, khổ lao đao
Cái khổ nào hơn, trong khảo đảo
Bị hành bị hạ, chẳng ra sao
Cũng đã quên lần, không nhớ rõ
Tuổi già xế bóng, bến là đâu
Nhắn gởi ai kia theo Quốc Tổ
Hiếu, trung, giữ vững, đỉnh cao ngôi
Con Trời, Trời dắt, nào ai bỏ
Những kẻ quên Nguồn, mới bỏ rơi
Lời thơ tâm sự, lời nhắc nhở
Thiên đàng trở lại, nhớ người ơi
***
Văn Hóa Cội Nguồn
————————————————–

Người đã đến ôi người đã đến
Để cho con thấy rõ Mặt trời
Mặt trời trí tuệ mặt trời chung
Soi xuống muôn dân cả hai cõi
Xoá tan u tối, bầu trời đêm
Thương vô cùng Người ở trên cao
Vì đại nguyện nay thời trở lại
Để cứu cháu con khỏi trầm luân
Con xin nguyện từ nay gắng sức
Để cùng Người cứu giúp anh em.
LikeLiked by 1 person