VÔ THẦN TRỊ QUỐC
Cuộc sống tự do, đã đóng băng
Từ khi xã hội, mất công bằng
Chỉ nghe oan trái, đầy khắp chốn
Kiện cáo khắp cùng, khổ bủa giăng
Gió phải gào lên, mây héo hắt
Lu mờ chú Cuội, nhạt ánh Trăng
Nầy đây cuộc sống niềm u tối
Phủ lấy dân nghèo, khổ mãi tăng
* * *
Thật vậy:
Sống không có tự do, là sống khổ. Sống mất quyền con người là sống bần cùng của sự sống. Không có dân tộc nào không mơ ước được tự do, cũng như về quyền con người. cuộc sống có Nhân Quyền, Dân Chủ, Tự Do, Công Bằng Bình Đẳng thời là cuộc sống thiên đàng trần gian rồi còn gì.
VĂN HÓA CỘI NGUỒN
—————————————–