NGƯỜI VIỆT NAM,
Người Việt Nam, luôn là có khác
Có trí nhân, rõ thấu can trường
Dù cho đi khắp phương trời
Không quên Nguồn Cội, mãi thời kính yêu
Biết bao phen, Tàu, Tây, đồng hóa
Nhưng Việt nam, không mất Cội Nguồn
Thân mang dòng máu Lạc Hồng,
Cội Nguồn vẹn giữ, tất lòng hiếu, trung
Không mấy kẻ, quên đi Nguồn Cội
Lìa Cha Ông, theo giặc ngoại bang
Những người như thế vô nhân
Tuy người lòng thú, tối tăm u mù
Người như thế, còn gì để nói
Phản giống nòi mất gốc ra chi
Quên đi nào hãy quên đi
Coi như không có mắc chi bận lòng
Là người Việt, Tiên Rồng bất khuất
Dù ở đâu,cũng cốt Rồng Tiên,
Giống dân Hồng Ngọc thiêng liêng
Hùng anh mãi mãi, dễ chi cúi đầu
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
————————————
