YÊU NƯỚC KIỂU MỚI

CÂU CHUYỆN SỐ 6

YÊU NƯỚC KIỂU MỚI

Cả nhà ăn sớm mai vừa xong. Ông Hợi đi về phòng hơn mười phút sau thì bước ra. Bà Hợi nhìn không chớp mắt: Chà bữa nay tân trang bộ mình ăn diện, trông vừa sang, vừa trẻ đẹp phong độ quá, làm le với con mèo nào vậy ? Con mèo nào mà qua con mèo nầy.

Ông Hợi cười khà khà nói: Chà coi bộ mà cay dữ quá, nhìn móng vuốt mèo nhà đã thấy phát khiếp, còn dám kiếm con mèo nào nữa. Bữa nay tôi đến thăm anh Tân sau ba năm mãn tù anh được trả tự do trở về nhà.

Bà Hợi hỏi: Có phải Ông Tân yêu nước đó không ? Ông Hợi nói: Người như Tân bây giờ hiếm lắm. Bà Hợi nói: Tôi lạ gì Ông Tân, có điều tôi thấy hơi lạ yêu nước mà quên đi người dựng nước. Tôi chưa bao giờ nghe Ông Tân nhắc đến Quốc Tổ Vua Hùng, yêu nước kiểu mất gốc như thế thời khó mà tươi cành, xanh lá đôi khi rũ ngọn héo cành nữa là khác.

Bà Hợi nói tiếp: Họ thì tin Ông Tân còn tôi thì chưa tin lắm vì Ông Tân luôn là bài toán không có đáp số, hay nói một cách khác là không có đáp số. Cuộc yêu nước mơ hồ, không có mục đích rõ ràng. Dân tộc Việt Nam có truyền thống dựng nước, giữ nước tốt đẹp, kéo dài năm nghìn năm nào phải mới đây. Thế hệ chúng ta chỉ là thế hệ thừa kế bảo vệ đất nước, nào phải thế hệ dựng nước. Thế hệ tiếp nối truyền thống Đạo Đức tốt đẹp của dân tộc Việt Nam, (ăn quả nhớ người trồng cây, uống nước nhớ nguồn) Đạo lý đơn giản như vậy thế mà Ông Tân cũng không hiểu được. Đất nước Việt Nam đâu phải tự nhiên mà có, có người dựng lên mới có. Dù cho con cháu có mở rộng thêm ra, hay bị ngoại xâm lấn lần hẹp lại, nước non vẫn là nước non có Tổ, có Tông, có người khai dựng lên đất nước.

Yêu nước kiểu gì khó hiểu quá. Cái gì cũng phải có đầu, có đuôi, yêu nước cái kiểu ngang chạng không cần đến Cội Nguồn. Không lẽ định làm Quốc Tổ nữa loạn mất.

Tôi nói thật với Ông với những người yêu nước kiểu mới như vậy. Tây không ra Tây, Tàu không ra Tàu. Chỉ biết tranh giành non sông đất nước, không cần biết đến Ông Quốc Tổ, xem thường bao thế hệ Cha Ông giữ nước đổ không biết bao nhiêu là xương máu mới giữ vững cho đến ngày hôm nay. Thế mà Ông Tân phớt lờ không nghĩ đến.

Con gái út tên Liên nghe mẹ nói thế liền nói: Con hiểu mẹ nói gì rồi. Mấy Ông yêu nước gì đó họ chỉ yêu những gì Quốc Tổ để lại thôi, cần chi kính yêu Quốc Tổ. Cũng như mấy tay ăn trộm, chỉ yêu xách tiền của Mẹ cần chi tôn vinh mẹ, tuy biết rằng Mẹ là chủ của xách tiền. Lấy được xách tiền rồi thời nói là của tao. Tao là chủ xách tiền, nổi tiếng là con Cáo Già ăn cháo đá bát. Nổi danh nghe ngầu đấy chứ Mẹ.

Bà Hợi nghe Liên ví dụ phân tích hay quá liền khen: Đúng là con hơn cha nhà có phúc. Ông Hợi tỉnh ngộ liền không đi thăm Ông bạn yêu nước nữa.
* * *

Câu chuyện yêu nước kiểu mới đến đây là kết thúc

Long Hoa Lược Truyện, Văn Hóa Cội Nguồn
—————————————-

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Twitter picture

You are commenting using your Twitter account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s