MẤY AI
Nghĩ thương non nước quê mình
Trải đầy gian khó, khốn cùng chông gai
Họa tai đâu kể một ai
Nửa đêm gió lạnh, ngày mai rét hàn
Nước non tại họa ngập tràn
Không chừa già, trẻ, đói nghèo, giàu sang
Thế thời, thời thế âm u
Tương lai mờ mịt, khó mong yên lành
Cuộc sống cứ mãi đọa đày
Năm cùng tháng tận chẳng ngày nào yên
Cũng vì lạc mất đường đi
Xa lìa Nguồn Cội lâm nguy nước nhà
Mấy ai trở lại Cội Nguồn
Mấy ai theo bước con đường Cha Ông
Để cho non nước, nước non
Không còn khổ nữa, bình yên thanh bình
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn