KHỔ LẮM ANH
Mất Nguồn mất Cội, khổ lắm anh
Nô lệ ngoại bang, mãi chiến tranh
Nồi da nấu thịt, bao đau đớn
Binh đao máu lửa, dậy trời xanh
Những phút đau buồn, tang thương ấy
Hợp tan, ly biệt, cảnh lạnh tanh
Suốt ngày nghe ngóng, nơi tuyền tuyến
Kẻ chết người còn, quá mong manh
* * *
Mất Nguồn mất Cội, bao sóng gió
Bom rơi, đạn hú, thất hồn kinh
Tràn đầy nước mắt, nhiều cay đắng
Sát phạt nhau chi, tay với chân
Thời gian chỉ là, cơn quằn quại
Nước non Đại Việt, khổ lắm anh
Còn Nguồn còn Cội, còn tất cả
Việt Nam chuyển đổi, chuyển màu xanh
Quả lành trái ngọt là đây
Việt Nam rực rỡ, năm châu sáng ngời
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn,