THƯƠNG ANH QUÁ Nghe anh khóc, lòng em thương quá Thấy anh cười, khô héo vành môi Cội Nguồn anh đã buông trôi Ốm tong
THƯƠNG ANH QUÁ Nghe anh khóc, lòng em thương quá Thấy anh cười, khô héo vành môi Cội Nguồn anh đã buông trôi Ốm tong
THUẬN TRỜI ĐẶNG PHƯỚC Con người hạt cát giữa hư không Nằm trong cơ vận kiếp tan bồng Nếu biết thuận Thiên thời đặng phước
CHỦ VÀ TỚ Ôi thế gian, lắm chuyện đời kỳ quái Có một hôm, tôi vô tình nhìn thấy Chủ lợi nhiều, nhưng chẳng có
SỢ GÌ Thương người lạc lối ngả sa Tôn thờ người lạ, bỏ Cha Mẹ mình Thương người lạc Cội lạc Nguồn Bơ vơ trong
Đã góp phần, xây nền đất nước Thời chủ đề, những bước văn minh Tinh thần vật chất song đôi Nhất là Đạo Đức phải
Hỡi ai còn trí còn tâm Xem dòng thơ kể khóc thầm lệ rơi Việt Nam đất nước quê tôi Nghìn năm nô lệ biết