CÂU CHUYỆN TÓM TẮT – HỒI KÝ 2 – LONG HOA LƯỢC THUẬT
Từ năm 1985 Thầy Tổ bị cấm cố cô lập, mỗi bước chân của Thầy Tổ đều có người giám sát, những ai gặp Thầy Tổ đều bị mời lên làm việc. Và moi móc thông tin Thầy Tổ nói những gì, đáng lý ra Thầy Tổ chỉ cần viết Kinh Nhân Luân Hiếu Nghĩa vài tháng là xong, nhưng vì cuộc sống cái đói, Thầy Tổ chỉ biết sống nhờ mấy đám ruộng, thế mà chúng đòi lấy luôn không cho Thầy Tổ làm, Thầy Tổ gồng mình đấu tranh mới giữ được, nhà Thầy Tổ chúng đòi dời đi chỗ khác, tức là dời vào xó núi không cho quan hệ với ai, dù là anh em ruột thịt, cũng như gia tộc. Có những điều rất kỳ lạ, Thầy Tổ không học nghề mà lại thông thao nhiều nghề. Ở vào thời ấy thợ mộc đang thời hưng thịnh, Thầy Tổ liền mở ra trại mộc để kiếm sống, nhưng chúng lấy sạch hết gỗ, đúng là khắp nơi tại họa, khắp chỗ tai ương.
– Ở vào thời đó ăn chay trường thời coi như liệt vào mê tín, chúng tác động vào dòng họ gia đình cô lập Thầy Tổ, động viên Thầy Tổ phá giới ăn mặn. Sự đánh phá không ngừng như vậy, làm cho Thầy Tổ không còn tâm trí để mà viết kinh. Nhưng Thầy Tổ là Đấng Chí Tôn xuống trần, Với đôi tay, tay cày tay cuốc, làm nên hạt gạo để nuôi sống bản thân, bước chân trên bờ ruộng kiếm từng cọng rau má để mà ăn, bao nỗi khó khăn cũng không dập tắt ý chí cứu con cháu thoát khỏi nanh vuốt nô lệ của bầy sói beo Trung Cộng ngày đêm thôn tính xâm lược.
– Đáng lý ra chỉ cần mấy tháng là viết xong bộ Nhân Luân Hiếu Nghĩa soi sáng cho con cháu Việt Nam hầu lấy lại uy phong đạo đức xuống cấp trầm trọng, cũng như nhân loại thế giới, nhưng vì phong ba bão táp, sấm chớp cửa quyền dập vùi, liên miên bất tận phải nói là không có một ngày yên, nên việc viết kinh Nhân Luân Hiếu Nghĩa kéo dài đến 3 năm.
– Lại nói về Thầy Tổ chỉ trong một đêm ngộ ra tất cả, thấy những cái mà không ai thấy được. Biết những sự việc xảy ra trong tương lai, thấy rõ trên các tầng trời, chư thiên reo hò vui mừng, vì đã nhận được tín hiệu từ trần gian, ánh sáng Chánh Đẳng Chánh Giác ra đời. Tức thời đồng loạt những vị Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa Phát nguyện sanh xuống nhân gian làm Hộ Pháp, làm Thiên Sứ, làm Tiên Phong. Truyền bá nguyện lực của Đấng Cứu Thế đi vào thành danh, còn Đấng Cứu Thế thành đạo.
– Cũng như thấy rõ con cháu Việt Nam, đã đi sai đường bỏ Nguồn bỏ Cội, chạy theo xu thế ngoại bang, một Dân Tộc mất Gốc như thế, có nghĩa là sắp đi vào diệt vong nô lệ. Nhưng lần nầy không những đi vào nô lệ, mà còn mất luôn đất nước Địa Long Việt Nam, thành thuộc địa tỉnh lị của Trung Cộng. Trung Cộng từ lâu đã hiểu rõ có được Địa Long vũ trụ thời coi như bá chủ Địa Cầu.
– Với trăm phương ngàn kế chúng đã nuốt Hoàng Sa, và dần dần nuốt luôn Trường Sa, coi như biển Đông không còn, biển bạc kết thúc.
– Với sách lược in tiền giả, chúng mua lần đất đai với giá cao, hầu đưa dân qua để ở, dùng văn hóa phương bắc đồng hóa lần dân tộc Việt Nam.
– Trung Cộng đầu tư vào Việt Nam, về mặc lợi ích kinh tế chỉ là phần nhỏ, chủ yếu chiếm lĩnh đất đai, trở thành đặc khu kinh tế, nhưng thật ra chiếm lĩnh trọng yếu chiến lược.
– Khi quân sự xảy ra, với chiêu bài từ biển đánh vào, trong đất liền có dân Trung Cộng, có những đặc khu trọng yếu tiếp ứng. Với thế lực vũ khí hiện đại, binh hùng tướng mạnh, chỉ nội trong ba ngày thời Việt Nam không còn là Việt Nam nữa.
Nếu không phải Đấng Chuyển Luân lâm phàm cứu thế, Quốc Tổ lâm phàm trở về thời không ai có thể cứu được đất nước Việt Nam thoát khỏi bàn tay xâm lược Trung Cộng đã đi đến giai đoạn chỉ cần há miệng là nuốt chửng đất nước Việt Nam.
– Từ trong bốn bức tường cô độc một mình, như hòn đá cuội ra sức ngày đêm, mở ra Văn Hóa Cội Nguồn con đường Đại Đạo vũ trụ, chuyển xoay tình thế, lập trận ngũ hành, có nghĩa là đi vào năm mấu chốt quan trọng, đi vào chủ trương nhà nước, đi vào trung ương lãnh đạo, trụ vững Cội Nguồn, trụ vững anh linh truyền thống. Nương tựa vào cái tàng trung ương che chở bảo bọc, hầu chống lại thế lực cửa quyền đang ráo riết ngày đêm chống phá, ép Thầy Tổ vào con đường ngàn cân treo sợ tóc. Phong ba bão táp dậy trời, Thiên la tai họa giáng xuống, địa võng tai ương dập vùi, hung khí cuộn cuồn, mây đen ập tới.
– Mỗi lần mây đen xuất hiện, không phải là trời sắp mưa, mà là hung khí xông lên, tạo thành mây đen, trời đang nắng chang chang mây đen bao phủ Bát Tiên Trần Minh Thắng kinh hãi miệng lầm thầm: Chúng sắp đánh lớn rồi không xong xuống báo cho Thầy Tổ biết. Thầy Tổ nghe xong liền mỉm cười: Đâu phải đây là lần đầu, mà đã nhiều lần mây đen xuất hiện như vậy. Nhưng rồi mọi chuyện đều tai qua nạn khỏi. Hơn nữa chúng Ta đã đạt đến cảnh giới trống không, không có gì cả. Vườn không nhà trống, không có cái Ta. Chỉ có Cội Nguồn trong tâm.
– Thế là Thầy Tổ chuyển xoay binh pháp, tìm người có tài có đức gánh trách nhiệm khó khăn, cứu vãn tình thế, may ra giữ được mạng sống trước thiên la tai họa, địa võng tai ương, chấn động làng quê, làm kinh hãi lòng người. Ở vào thời điểm nầy ai cũng nghĩ rằng Thầy Tổ sẽ biến mất nơi chốn nhân gian trở về cát bụi. Nhưng đối với Thầy Tổ gian nan chỉ làm Thầy Tổ thêm quyết chí, vàng thử lửa, vàng càng sáng ra. Mặc cho bão táp phong ba như hòn đá cuội trơ trơ giữa đời, mặc cho chúng quyết dập vùi nhưng hòn đá cuội không hề lung lay.
– Với những người đã từng theo Thầy Tổ chí quyết khơi dậy Văn Hóa Cội Nguồn. Nhưng khi vào trường thi khảo đảo đều rớt sạch trơn.
Thuyền rồng vừa lướt ra khơi,
Binh tôm tướng cá chúng xơi sạch sành.
Chỉ còn lại một người mang 500 chữ ký lên đường cứu nguy. Người ấy là Đinh Hùng Chung, mang đơn Thầy Tổ lên Trung Ương trình bày. Giải trình khôi phục Cội Nguồn, thờ phụng Vua Hùng toàn dân. Trong khi chủ nghĩa Mác Lê vẫn còn đỏ rực nóng rang đất trời.
Thế thời, thời thế, thế thời.
Ông Chung gian khổ bao là gian truân.
Chết trong gang tất như không.
Hùng, bi, trí, dũng vượt non trèo đèo.
Xem đi xét lại gan trời
Mới không nao núng giải bày ước mong.
Câu chuyện tóm tắt đã qua, vì không cho phép bỏ qua nhiều điều. bấy nhiêu cũng đã kinh hồn, khó khăn biết mấy ra đời Quốc Bảo Kinh, Thơ. Nếu còn chút sức lực Thầy Tổ sẽ viết tiếp để xem cũng không thừa.
***
Văn Hóa Cội Nguồn
—————————————————————–