KHÔNG AI CÓ THỂ NGỜ
Theo ở đời người ta thường nghĩ, đã là Anh Linh Quốc Tổ đấng Chí Tôn Thiên Đế, thời phước đức đầy mình, khi lâm phàm xuống trần thời sẽ gặp không biết bao nhiêu là sự may mắn, nhưng thật ra không phải vậy. Ngược lại tai họa trùng trùng, có thể nói là thiên la địa võng tai họa, hết họa nầy tới tai họa kia liên miên bất tận. Kéo dài hàng mấy mươi năm. Vì sao lại có chuyện lạ lùng như thế.
– Các bạn thử nghĩ xem trong thời mạc pháp, nhất là gần cuối giai đoạn mạc pháp, âm khí phải nói là đến hồi cực thịnh. Mõ Ác trên đầu con người khai mở tối đa. Sự sống con người phần đông là sống theo sự dối trá, nhỏ thời trộm, cướp, tài sản, lớn thời cướp lấy chính quyền. Sự sống cái ác lên ngôi, lối sống u minh bóng đêm. Càng tăm tối cái ác càng hưng thịnh.
– Bổng dưng trong tăm tối u minh xuất hiện ánh sáng, làm cho cái ác lộ nguyên hình, chỉ nội bấy nhiêu thôi là chúng kéo nhau đến dập tắt ánh sáng, chưa nói cái ác chúng không làm ăn gì được vì tất cả sự thật lừa dối đã phơi bày trước ánh sáng. Thế là ánh sáng tâm linh Đấng Đại Giác liền bị bao phủ thiên la tai họa, địa võng tai ương. Trùng trùng bảo táp phong ba bạo quyền ập tới, ầm ầm lớp lớp vùi dập tả tơi. Hầu dập tắt đi ánh sáng Tâm Linh, ánh sáng Chánh Đẳng Chánh Giác.
– Đã là đấng Chánh Đẳng Chánh Giác, thần thông trí huệ vô tận, đương nhiên Ngài biết cách trụ vững. Tự giam mình trong bốn bức tường cuộc sống còn hơn người ở tù, biến mình thành hòn đá cuội trơ trơ. Ánh sáng Tâm Linh từ nơi ngục tù, phát ra từ hòn đá cuội mỗi lúc một mạnh. Thế lực bóng tối nào để yên chúng đánh phá càng thêm dữ dội, không nói là khủng khiếp. Với sức chịu đựng thiên la tai họa, địa võng tai ương, phong ba bạo quyền, ầm ầm cấm cố hết lớp nầy đến lớp khác cuồng cuộn thi nhau vùi dập.
– Không ai dám tới gần Ngài vì sợ họa lây. Để có được những bộ kinh, thơ, văn, sử, triết, truyện, ra đời. Ngài phải trả giá. Sự trả giá ấy cuộc sống của Ngài trong đường tơ kẻ tóc. Sức cùng lực kiệt, vì chống chọi với tai ương. Xác thân tạm mượn thế gian, giờ đây cũng đã hoa râm xế chiều. Mặt trời cũng sắp lìa trần. Nên Ngài mới kể những gì đã qua. Mấy ai có thể nhìn ra. Chuyển Luân Thân Tướng Pháp Thân của Ngài. Anh Linh Quốc Tổ trở về, chính là Văn Hóa Cội Nguồn tối cao. Nơi trần người khổ biết bao. Họa tai, tai họa không sao xiết cùng. Tìm Chuyển Luân Vương mà tìm xác phàm, tìm cho hết kiếp cũng tìm không ra.
***
Văn Hóa Cội Nguồn
———————————————————-