CÕI TRẦN GIAN Đã gọi trần gian, là bể khổ Nào mấy ai, được mãi cái vui Hãy chấp nhận, những gì trắc trở Cõi
CÕI TRẦN GIAN Đã gọi trần gian, là bể khổ Nào mấy ai, được mãi cái vui Hãy chấp nhận, những gì trắc trở Cõi
CON RỒNG LẠI NỞ RA RỒNG. Con Rồng lại nở ra Rồng. Cháu Tiên lại nở ra dòng cháu Tiên. Trải qua hơn mấy nghìn
KẾ THỪA CHA ÔNG Lời xưa còn mãi dạy rằng Tre già Măng mọc, kế thừa nối nhau Tuổi trẻ rường cột nước non Nối
VUI BUỒN LẪN LỘN Bước chân khắp nẻo đường trần Qua bao cảnh đẹp xa gần mộng mơ Biển xanh mây trắng lững lơ Tiếng
KẺ CUỒNG ĐIÊN Nghĩ buồn cho nước Việt Nam. Đạo đức xuống cấp, ác gian trị vì Dẫy đầy tham nhũng bạo tàn Hành động
LỜI TRUYỀN DẠY QUỐC TỔ Quốc Tổ dạy, đem tình thương trải khắp Và nguyện cầu, cho nhân thế bình an Nguyện cầu tổ quốc,