KỲ NHÂN NƠI ĐÂU CŨNG CÓ
Mấy năm gần đây nhiều cuộc hội luận Văn Hóa Cội Nguồn xảy ra làm rõ những vấn đề được coi như là nổi cộm của xã hội. Cuộc hội luận gần đây nhất phải nói rất nhiều nhân tài am hiểu rất rộng. không những về tình hình đất nước, cũng như tình hình thế giới. Mà còn làm rõ tương lai Dân Tộc Đại Việt. Cuộc hội luận đủ các thành phần trí thức diễn đạt trình bày đầy thuyết phục những hàm ý sâu sắc chưa bao giờ nghe qua, kéo dài mấy tiếng liền, ở đây chỉ nêu lên những nhân tài kỳ nhân nổi trội trong hội luận, còn những phát biểu biện luận khác tuy rất hay nhưng không đi vào trọng tâm của Văn Hóa Cội Nguồn nên không có gì đáng nói.
Tân Hưng; dáng người cao trạc tuổi trung niên từ chỗ ngồi đứng lên nói; Thưa đại hội anh em hiện nay có nhiều bè phái nổi lên, đảng phái nổi lên hầu làm thay đổi cuộc diện đất nước thống lãnh uy quyền. Nhưng theo Tôi các bè phái ấy, đảng phái ấy không thể nào thành công được. Vì sao lại nói như thế. Thứ nhất các Bè Phái ấy Đảng Phái ấy không theo cơ Trời, huyền cơ một đường hành động một nẻo nên không được Trời ủng hộ, trái lại còn nghịch Thiên Ý.
Muốn cứu Dân Tộc thoát khỏi hiểm họa ngoại xâm, mà không tôn thờ Quốc Tổ, chỉ theo xu thế ngoại bang, nên không được Quốc Tổ giúp đỡ. Hồn Thiên sông núi không phù trì, chỉ bấy nhiêu đó cũng đủ thất bại, chưa nói đến không bao giờ đoàn kết được con Rồng cháu Tiên. Đoàn kết không được lấy đâu ra sức mạnh chống ngoại xâm cũng như xây dựng đất nước.
Sự đoàn kết Dân Tộc mà chỉ hùa theo nhóm phái bè phái thời trước sau gì cũng đi vào tan rã. Vì không chân lý không con đường để đi. Đã là thế kỉ 21 thế kỷ trí huệ thế kỉ Văn Minh nếu không có Chân Lý lấy đâu ra dìu dắt chúng dân.
Tóm lại; những đảng phái nào bè phái nào không chịu tôn vinh Văn Hóa Cội Nguồn bỏ nguồn bỏ Cội không tôn thờ Quốc Tổ chỉ lo háo thắng đấu tranh, tranh giành lợi thế về mình thời coi như đã đi sai Thiên Cơ anh hùng lạc đạo. Trở thành công cốc dã tràng công sức đổ ra nhiều nhưng kết quả thời chẳng được bao nhiêu có công nhưng chẳng rạng danh gì trong thời Thánh Đức.
Gia Minh là một Thiên Nhân Trí Thức nổi tiếng, tuy không theo Tôn Giáo, Đạo Giáo, Bè Phái, Đảng Phái nào, nhưng Tôn Giáo Nào, Đạo Giáo nào, Bè Phái, Đảng Phái nào Gia Minh cũng rất am tường không nói là thấu suốt. Gia Minh từ chỗ ngồi đứng dậy chấp tay nói; Thưa đại hội anh em. Sấm Cơ đã chi rõ rất nhiều hàng mấy trăm năm nay lạc Hồng Vinh Hoa, Rồng Tiên tổ rạng năm châu. Đâu có nói Cọng Sản hay Quốc Gia vinh hoa. Điều đó cho thấy Cọng Sản hay Quốc Gia chỉ là xu thế thời cuộc tạo ra, tự nó đào thải lần hồi biến mất. Dân Tộc Việt Nam con cháu Tiên Rồng trong nước cũng như ngoài nước nhiều người còn tối tăm không theo Sấm Cơ chỉ dạy cứ mãi khư khư bảo thủ ôm giữ chiếc là đã già cỗi xơ cứng, Đã rụng và sắp rụng theo định luật tự nhiên. Chỉ mãi tôn thờ nhánh lá bỏ đi cái Gốc không tôn thờ Quốc Tổ. Coi như đã đi sai cơ Trời lấy đâu thành công trong thời Thượng Ngươn Thượng Ngơn Thánh Đức. Tất cả sự bảo thủ Chế Độ, Thể Chế, sự đấu tranh, tranh giành khổ nhọc cuối cùng cũng trở thành con số không, không đem lại kết quả nào cả. Công cốc dã tràng. 60 năm cuộc đời uổng kiếp người nơi chốn trần gian. Linh Hồn không biết sẽ về đâu.
Phổ Đại; là người am tường rất nhiều binh pháp. Hiểu rõ những ẩn khúc quanh co của lịch sử. Nhận định tình hình phải nói là như Thần. Phổ Đại từ chỗ ngồi đứng dậy chấp tay nói; Thư đại hội anh em hãy tự đặt mình vào vị trí đang lãnh Đạo đất nước, trước tình hình chính trị bất ổn. Phải nói là cam go chỉ cần đi sai một ly là bỏ mạng như chơi. Chủ nghĩa Cọng Sản tan rã gần hết. Thể Chế độc tài đã quá độ trở thành xơ cứng, lòng dân lại oán ghét Thể Chế độc tài độc trị, muốn tồn tại phải thay đổi. Nhưng thay đổi bằng cách nào là điều cần phải bàn.
Thưa đại hội Anh, Em để chuyển đổi an toàn từ Thể Chế độc tài độc trị. Chuyển sang Thể Chế Đa Nguyên, Nhân Quyền, Dân Chủ, Tự Do, Công Bằng, Bình Đẳng trên thuận lòng Trời dưới hợp lòng Dân. Thời chúng ta phải tìm giải pháp chuyển đổi an toàn nhất. Có nghĩa là chúng ta mở đường Luật Pháp, Hiến Pháp đi trước bảo vệ cho chúng ta, cũng như ổn định đất nước chúng ta. Đương nhiên trong dự luật mở đường chuyển đổi đất nước phải có những điều luật ràng buộc cạnh tranh đa đảng, cạnh tranh Tổng Thống. Nếu cạnh tranh Tổng Thống giữa các Đảng Phái với nhau. Hoặc đứng trung lập không có Đảng Phái lấy Dân làm Gốc. Phải là người có Quốc Tịch Việt Nam, Hộ Tịch Việt Nam mới được ứng cử Tổng Thống. Chỉ cần một điều luật nầy thời các đảng phái, bè phái hải ngoại khó mà tranh cử Tổng Thống được rồi. Phải chờ đến các nhiệm kỳ sau. Lại nữa sự cạnh tranh công bằng nếu thiếu tài chánh, cũng như không đủ số thành viên bỏ phiếu các Bè Phái, Đảng Phải lon con đã bị loại hết rồi. Khó mà ứng cử tranh cử gì nổi. Chỉ có những người kém hiểu biết mới không nghĩ đến điều nầy.
Liễu Nhàng là người phụ nữ xinh đẹp nổi tiếng thông minh từ chỗ ngồi đứng dạy chấp tay nói; Thưa đại hội Anh Em tôi rất đồng tình những gì Anh Phổ Đại nêu ra hãy tự đặt mình vào vị trí lãnh Đạo. Từ Thể Chế độc tài độc trị, độc Đảng. Chuyển sang Thể Chế Đa Nguyên, Nhân Quyền, Dân Chủ thời chúng ta phải đi trên lộ trình tuyệt đối an toàn. Có thể từ một Đảng phân hóa thành nhiều đảng tối thiểu là ba Đảng để đối lập nhau cạnh tranh ngôi vị lãnh Đạo đất nước. Đảng nào lên lãnh đạo đất nước cũng được an toàn cho hai đảng kia. Có nghĩa là trong giai đoạn từ Thể Chế Độc Tài độc trị, chuyển sang Thể Chế Đa Nguyên, Nhân Quyền, Dân Chủ phải đi trên lộ trình an toàn, từ trong độc Đảng tự phân hóa ra đa đảng cạnh tranh với nhau. Bước đầu là như thế. Các Đảng Phái khác ngoài độc Đảng phân hóa ra, phải trải qua một hai nhiệm kỳ mới có cơ hội tranh cử Tổng Thống. Đã làm chính trị mà không hiểu được điều nầy thời chẳng khác gì những con phù du ham mê quyền lực đi vào thiêu thân mà thôi, không những thiêu thân chính bản thân mình mà kéo theo vô số những người khác đi vào thiêu thân.
Cuộc hội luận mỗi lúc một sôi nổi đúng là Kỳ Nhân đất Việt không sao kể hết. Bổng có một người bước lên trước diễn đàng hội luận thao thao bất tuyệt như nước chảy mây bay Văn Hóa Cội Nguồn tuông ra lúc thời nhẹ nhàng lúc thời sấm sét.
Thưa các bạn có mặt trong hội luận Văn Hóa Cội Nguồn. Một đất nước không có Văn Hóa. Đất nước ấy chỉ có con đường đi vào lụn bại, không nói là Mất nước. Văn Hóa Cứu Nước chính là Văn Hóa Cội Nguồn, Văn Hóa không những phá tan Văn Hóa ngoại xâm. Mà còn đánh bại xâm lược ngoại xâm. Trong giai đoạn hiện nay cái chúng ta đang cần thời Trời cũng đã cho Dân Tộc chúng ta đó là Văn Hóa Cội Nguồn vừa là Anh Linh truyền thống Dân Tộc, vừa là Chủ Nghĩa Đại Đồng. Vừa là gươm thiên trí huệ trấn quốc. Đây là cơ hội cho Dân Tộc Việt Nam chúng ta làm nên lịch sử vẻ vang chấn động địa cầu. Nhiều tiếng xầm xì nổi lên Anh ấy là ai vậy ? Có tài hùng biện phi thường. Một người con gái xinh đẹp nói Anh ấy là người nổi tiếng trên Faecbook đó, tên anh ấy là Bình Định. À ra thế vì tôi ít lên Faecbook nên không biết. Bình Định lúc nầy như đã xuất thần thao thao bất tuyệt thưa các bạn.
Ở vào thời thế hiện nay tuy sống không chiến tranh, nhưng chưa phải là sống trong hòa bình. Sống Hòa Bình là sống theo Hiến Pháp, Luật Pháp, Đạo Pháp. Có nghĩa đảm bảo quyền Đa Nguyên, Nhân Quyền, Dân Chủ, Công Bằng, Bình Đẳng Tự Do. Còn sống không chiến tranh chưa phải là hòa bình vì Thể Chế độc tài độc trị nắm quyền thống trị, từ trung ương đến địa phương tạm thời không có chiến tranh nhưng tìm ẩn nguy cơ chiến tranh rất lớn khi đã bùng nổ ra, thời sự tàn khốc của sự chết chóc phải nói là đi vào diệt chủng. Do độc tài Đảng Trị gieo ra những hung bạo làm cho cuộc sống khốn khổ, bất công oan sai, dẫn đến đói nghèo lạc hậu, áp bức càng ngày càng tăng, hận thù quá lớn, tìm ẩn bộc phát chiến tranh tương tàn nồi da xáo thịt, chết chóc thê thảm đi đến diệt chủng chẳng khác gì diệt chủng Cam pu chia. Thời đất nước Việt Nam coi như không còn vì Trung Cọng đã thôn tính.
Chúng ta phải lường trước được điều nầy. Lèo lái con tuyền vận mệnh đất nước theo lời dạy Quốc Tổ. Phải biết lấy Dân làm gốc mới xoay chuyển được tình hình. Luôn phát huy cái Gốc của Dân. Chính là Văn Hóa Cội Nguồn Tôn Thờ Quốc. Nếu chúng ta không biết cái Gốc của Dân ở đâu. Dù chuyển đổi đất nước thành công cũng trở thành vô nghĩa. Sự chuyển đổi thành công ấy cũng trở thành mây khói.
Phải biết Gốc của Dân chính là Cội Nguồn. Cũng như tôn thờ Quốc Tổ. Văn Hóa Cội Nguồn chính là nền Quốc Đạo Dân Tộc. Một đất nước có nền Quốc Đạo thời đất nước ấy phải nói là đi vào ổn định chính trị dân giàu nước mạnh đập lập lâu dài như thời dựng nước Văn Lang có khi còn độc lập lâu dài hơn nữa vì chúng ta đã có Văn Hóa Cội Nguồn lại không đi vào thất truyền như thời dựng nước.
Thưa các Bạn Dân Tộc Việt Nam có Cội có Nguồn sao chúng ta lại quên đi Cội Nguồn. làm cho đất nước mãi đi vào hổn loạn chẳng đem lại lợi lộc gì cả, mà cái lợi ở đây thuộc về ngoại xâm có cơ hội thôn tính nước Ta. Nếu chúng Ta muốn cứu đất nước chúng Ta, thời chúng ta không cần dùng đến bạo lực thôn tính lẫn nhau thắng làm vua thua là giặc. Mà chỉ cần cùng nhau trở về Cội Nguồn xóa bỏ Thể Chế độc tài độc trị. Thay thế vào đó là Thể Chế Đa Nguyên, Nhân Quyền, Dân Chủ, Tự Do, Công Bằng, Bình Đẳng. Tôn Thờ cái Gốc của Dân Tộc chúng Ta thời nhất định đi vào ổn định Dân Tộc hòa bình độc lập mãi mãi.
Một Dân Tộc đã vững Gốc tôn thờ đúng chỗ, thời lòng dân đi vào hợp nhất đoàn kết keo sơn triệu người như một. Không có thế lực ngoại xâm nào xâm lược được.
Mấy năm gần đây nhiều cuộc hội luận Văn Hóa Cội Nguồn xảy ra. Trong các cuộc hội luận chưa có cuộc hội luận nào đi vào trọng tâm của Văn Hóa Cội Nguồn. Chưa làm rõ sự lợi hại của Văn Hóa, nhất là làm rõ con đường Bất Chiến Tự Nhiên Thành. Gồm thâu hàng phục tất cả chỉ còn lại một. Nói đến non sông đất nước không ai hơn được Quốc Tổ Vua Hùng, nói đến Vũ Trụ không ai hơn được Cha Trời Mẹ Trời, nói đến Văn Hóa không Văn Hóa nào hơn lời dạy Cha Trời trở thành Văn Hóa Cội Nguồn có một không hai vũ trụ. Cũng chỉ có Quốc Tổ Vua Hùng Cha Già Dân Tộc mới đem lại thống nhất đoàn kết năm mươi tư Dân Tộc anh em. Cũng chỉ có Cha Trời Mẹ Trời mới thống nhất hết thảy Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa. Chỉ có Văn Hóa Thiên Ý Cha Trời mới là Đại Đạo trên tất cả Đạo thống nhất các Đạo. Trở thành chủ nghĩa Đại Đồng cao nhất của tất cả chủ nghĩa. Thọ 84 triệu năm vượt qua năm tiểu kiếp giáp tiểu kiếp thứ 15. chuyển sang Liên Hoa Hải Tạng.
Đất nước Việt Nam đã có Quốc Tổ ngự trị từ khi dựng nước đến bây giờ. Cần gì lập lên một Quốc Tổ Cha Già Dân Tộc nào nữa để ngự trị. Tự mình đánh mất đi quyền thừa kế những gì Cha Ông để lại của chính bản thân mình, trở thành bất nhân, bất nghĩa, bất trung, bất hiếu.
Tôn thờ Quốc Tổ đương nhiên phải đi vào Quốc Giỗ, Quốc Lễ, Quốc Giáo, Quốc Đạo. Sống theo Hiến Pháp, Luật Pháp, Đạo Pháp. Đi vào ngũ trị Quốc Đạo Trị, Nhà Nước Chính Quyền Trị. Hiến Pháp Trị, Luật Pháp Trị. Giáo Dục Xã Hội Trị. Đất nước không muốn thanh bình cũng phải thanh bình, con người muốn làm ác cũng khó mà làm ác được. Nếu chúng Ta nghe theo làm theo lời dạy Quốc Tổ thời việc to lớn nào mà chẳng thành công. Tất cả đều được bình yên vì đi trên con đường Bất Chiến Tự Nhiên Thành. Mỗi người Việt Nam là mỗi là mỗi Thiên Tài không nói là Kỳ Nhân xuất thế, có mặt trên thế khắp thế giới năm châu, không có dân tộc nào sánh kịp. Khi đã làm chủ Văn Hóa Cội Nguồn Thiên Ý Cha Trời.
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
———————————————–
