ĐÔNG TÀN XUÂN ĐẾN

ĐÔNG TÀN XUÂN ĐẾN

Quê hương đâu phải, mãi lạnh tanh
Chuyển đến mùa xuân, quả ngọt lành
Có ngọn gió nồm, đưa hơi mát
Chồi non nẩy nở ướm mầm xanh
Đông tàn xuân đến, trời đổi khác
Nắng nhẹ én về, dệt bức tranh
Nhà ai cũng rộn, ba bửa tết
Hoa bướm tưng bừng, lượn vòng quanh
* * *
Văn Hóa Cội Nguồn
———————————–

Leave a Reply